_dunie

_dunie

16 2 1

Người bạn từng yêu năm đó, bây giờ sao rồi?

_dunie

19 2 1

"Em sẽ là người đuổi theo ánh mắt anh Luôn nhìn lên bầu trời đêm những khi quạnh vắng Em có thể theo phía sau anh Như cái bóng theo đuổi tia sáng trong mơ." (Trích Người Theo Đuổi Ánh Sáng)

_dunie

11 1 1

"Quang Thái, anh nói xem vài năm sau là thiệp cưới hay thiệp mời? Là chúng ta hay là anh và em?" Tuệ Nghi dựa vào vai hắn, hỏi. "Em lại nghĩ gì thế? Tất nhiên là thiệp cưới rồi... Nếu sau này không phải em anh nhất định sẽ không cưới." Quang Thái xoa đầu cô gái nhỏ bên cạnh, dịu dàng.

_dunie

71 12 11

"Chỉ cần người đó là anh, đến muộn một chút cũng chẳng sao..." Vì hiểu lầm mà chúng ta xa nhau bảy năm. Bảy năm dài đằng đẵng, cô gái nhỏ năm nào bây giờ đã trưởng thành. Em của hiện tại đã chẳng cần anh bảo vệ nữa, bây giờ sẽ đổi lại thành em bảo vệ anh. "Năm đó là anh nợ em một câu tỏ tình, bây giờ anh sẽ dành cả đời để trả lại cho em..." Dù bao nhiêu năm trôi qua, người anh yêu vẫn luôn là em. Bảy năm xa cách đã khiến cho anh biết em quan trọng với anh đến chừng nào. Bây giờ hãy để anh dùng cả đời để bảo vệ em, cho em một mái nhà hạnh phúc.

_dunie

106 15 15

Tổng hợp những trích dẫn ngôn tình/câu nói hay.

_dunie

276 54 23

Một đứa con be bé của mình, gồm nhiều truyện ngắn và tản văn...

_dunie

7 2 1

Nhìn lại chặng đường một năm của mình.

_dunie

6 1 1

Gửi em cô gái của tuổi 22.

_dunie

10 1 1

Có lẽ giữa hai chúng ta có duyên gặp nhau nhưng lại chẳng có phận ở bên nhau cùng nhau đi hết cuộc đời. Em sẽ chúc anh hạnh phúc, hạnh phúc của anh là thật nhưng hạnh phúc của anh và cô ấy - người con gái cùng anh đi đến cuối đời là giả. Cảm ơn anh đã xuất hiện trong thanh xuân của em và cũng cảm ơn anh đã cho em một tuổi trẻ rực rỡ như thế!

_dunie

21 1 1

Ai đã từng nói chàng trai bên cạnh bạn năm 15 tuổi sẽ trở lại bên cạnh bạn năm 25 tuổi. Ba năm đồng hành, bảy năm chia xa. Từ áo sơ mi trắng bây giờ đã thay bằng chiếc áo blouse. Từ áo dài trắng bây giờ đã thay bằng áo dài hoa.

_dunie

27 1 1

Mợ bị cảm cả tuần nay rồi, nhưng mợ lại chẳng muốn uống thuốc, lần nào tôi đem thuốc lên phòng mợ, mợ cũng chẳng ngó ngàng gì đến. Tôi để thuốc lên bàn, gọi mợ: "Mợ Hai, con nấu thuốc xong rồi, mợ uống một ít nha mợ!" Nhưng đến khi tôi chạm vào mợ, lại chỉ là một thân lạnh lẽo. Tôi hoảng sợ, đưa tay muốn chạm vào mợ lần nữa, chưa kịp chạm vào tôi đã nhìn thấy cổ tay để bên trong chăn của mợ toàn là máu.

_dunie

35 8 5

Thanh xuân của mỗi người đều có một câu chuyện, mỗi câu chuyện đều có tiếc nuối.